Wednesday, April 4, 2012

Tháng 3, nhớ những giọt nắng tròn lấp lánh



Dành lại một chút gì đó cho tháng 3 đã qua.

Ngày đầu tiên của tháng 4 là một trận bão lớn hiếm có đổ vào Sài Gòn. Cây cối ngả nghiêng gãy rạp, đường phố chìm trong màn mưa. Ngồi trong nhà, bên ngoài là những cơn gió không ngừng quật vào mọi thứ. Cúp điện. 

Sau cơn mưa trời lại sáng :) 

Một tháng 3 trôi qua trong vồn vã và xốc nổi. Thật sự rất xốc nổi, không hiểu sao lại có nhiều lúc không khống chế được bản thân như thế. Thấy hơi buồn. Tưởng mình đã trưởng thành trong khoản đó rồi, hóa ra vẫn vậy mà thôi. Có lẽ còn phải học nhiều. 

Tháng 3 còn gì để nhớ thương? Có lẽ là một cú điện thoại đường dài, một lá thư, một sự hụt hẫng, một khắc tỉnh ngộ. Mình không muốn cay nghiệt với quá khứ, những gì đã qua dù có làm thế nào đi nữa cũng không thay đổi được, cứ nghĩ vậy nên mình thường hay đơn giản là bỏ chúng lại sau lưng. Nhưng rồi mình nhận ra, dũng cảm đối mặt với nó, từ thất bại tìm cách thành công, đó mới là điều mình cần làm.

Dù là cần rất nhiều cố gắng, cô gái ạ...

Nhưng mình vẫn đã có 31 ngày khá ổn. Vui buồn cân bằng nhau, thế là được. Không làm Ba Mẹ và bạn phải lo lắng, không gây thương tích cho bản thân, hoàn thành những chuyện mình cần làm, mua được vài thứ muốn mua. Cuộc sống có lẽ đơn giản thế này là tốt nhất.

Tháng 3, chào nhé nắng xuân, chào nhé 1/4 năm đã qua tưởng như chỉ trong một tích tắc, chào nhé nhiều ảo vọng...

Chào cả một yêu thương. Lần này hình như là thật rồi...

Mình phải đi rồi
Ừ, mình phải đi thật rồi
Sau khi tình yêu này kết thúc
Mình sẽ lại bước vào một vòng luân hồi mới