Wednesday, January 25, 2012

"Không thể chia sẻ."

Những lúc mệt, mình thường chả nghĩ gì. Không nghĩ và cũng lười nghĩ, đơn giản là trong nguyên đàn suy nghĩ léo nhéo bay qua đầu, con nào đậu lại thì thịt con đó trước. Thường thì cái con mập ú nặng nề "đáng yêu" nhất có tên ai kia sẽ lề rề đậu xuống, cứ chíp chíp liên tục đến khi mình nổi điên đem lap ra đập chết nó rồi chết luôn cả mình thì nó mới chịu câm.

Hôm nay mình cũng ngoan, mà có lẽ buồn ngủ, cái con ý nó nhìn thấy mình mặt đơ đơ chắc cũng chán chả thèm bu xuống nữa. Cảm ơn mày đã thương chị nhé cưng. 

Thật ra thì cũng có nhớ, có thương, có nhìn FB, có mỉm cười. Rồi thôi, giờ bắt chuyện cũng hông biết nói gì. Tự dưng cũng không muốn sẻ chia, cảm giác có nói thì anh cũng chẳng hiểu. Chúng mình như người sao hỏa nói chuyện với người sao kim mà cứ tưởng là đang nói với nhau bằng tiếng trái đất. Chắc cũng đoán đoán được ý nhao, nhưng không thể, không thể nào hiểu được.

"Không thể chia sẻ." Anh lại đúng nữa rồi *cười xòa*

Mình lại bị câu này ám rồi. *thở dài*

No comments:

Post a Comment