Saturday, January 12, 2013

Trời tháng một, sương khói mịt mờ lòng em...



Mình cảm thấy từ một tháng nay, thời gian của mình như ngừng lại.

Không có mục đích, không có gì là quan trọng. Thi cử cũng chẳng thèm học hành, không có động lực để làm việc gì cho ra hồn. Cả ngày thẫn thờ đọc truyện online nhảm nhí, hết ngày rồi đi ngủ. Có khi cả 2 3 ngày không ló mặt ra đường.

Trong đầu mình có rất nhiều cái "mình muốn..." và "mình sẽ..." cùng "mình định...", nhưng không biết tại sao vẫn chưa bắt tay vào làm. Cảm giác lúc này giống như bỏ mặc cả thế giới. 

Cảm giác không muốn thua người khác bị mai một nhiều. Cảm giác muốn chinh phục cái mới cũng chẳng còn háo hức như xưa. Cũng chẳng để làm gì, nhiều khi định làm một cái gì đó mới mẻ thì trong đầu lại vang lên câu nói như thế. 

Mình dường như biết nguyên nhân, nhưng lại dường như không hiểu gì hết. Để cuộc sống và niềm vui của bản thân phụ thuộc quá nhiều vào ngoại cảnh, mà cuối cùng thì... Đâu có cuộc vui nào là mãi không tàn, đâu có ai bên nhau happy ever after được. Cãi nhau, giận nhau, tránh mặt nhau, chỉ là nếu có duyên thì sẽ quay lại bên nhau. Mình cũng hiếm khi cãi nhau với ai. Nhất là dạo này luôn tự ý thức rằng những điều đáng nói thì chỉ nên nói với những người đáng nghe. 

Năm nay rất nhiều việc phải làm và phải lo. Chỉ cần nghĩ đến việc mình sắp phải đi làm thì lại cảm thấy muốn bỏ chạy. Rồi còn bao nhiêu là thứ nếu muốn không phải đi làm ngay. Nghĩ thôi đã thấy chán. 

Mình mong sao có cái roi nào đó quất vào mông con heo lười mình đây để mình xốc lại tinh thần. Cảm giác buồn tủi này, là vì sao đây...?

No comments:

Post a Comment