Tuesday, May 13, 2014

"Em vẫn tiến về phía trước"

Bài thơ ánh mặt trời
Lee Couple

Đã bao lâu rồi chúng mình không còn gặp nhau nữa nhỉ
Lá thư em gửi, sáng nay đã quay về chỗ em
Nghiêng đầu bên cửa sổ, mở mắt dậy, thấy chồi non 

Thì ra, mùa đông dài đã qua

Không từ ngữ nào có thể diễn tả hết được

Tình yêu anh đã dành cho em
Sự che chở anh đã dành cho em

Như ánh mặt trời

Bức hình cuối cùng của đôi ta trên ruộng cải ngập hoa

Em đã hứa là sẽ gửi cho anh, thế mà...
Phải chi bây giờ em có thể gom hết 

Dịu dàng và thẳng thắn trong lòng gửi đến anh

Sau này, dù chúng ta rồi sẽ yêu người khác đi nữa

Nhưng những thứ anh để lại cho em
Em sẽ không quên
Và sẽ học cach yêu một người khác

Dưới bầu trời rộng lớn này
Dù không thể gặp lại, em vẫn tiến về phía trước
Dù là ngày xưa
Anh đã từng yêu em bằng cả trái tim
Đã từng bảo bọc cho em

Đã từng, là ánh mặt trời.


~*~*~*~

Lúc trước từng dịch bài này một lần. Không biết sao tự nhiên sáng dậy trong đầu cứ tua đi tua lại bài này. 

Dưới bầu trời rộng lớn này
Dù không thể gặp lại, em vẫn tiến về phía trước

Em vẫn tiến về phía trước :)

Monday, May 12, 2014

Tháng năm, mưa xuân rả rích suốt đêm thâu

















1. Rất lâu rồi không viết nghiêm túc. Không cảm thấy có chuyện gì cần hay muốn hay có thể tâm tình chia sẻ qua con chữ. Cảm giác rất rỗng, trái tim như bị đục khoét từng ngày.

Hôm trước coi một đoạn của phim Rentaneko, có cảnh người góa phụ tâm tình về sự cô độc của bà từ khi chồng và mèo cưng lần lượt bỏ bà ra đi, tay múc một miếng thạch. Múc lên, ly thạch bị hỗng một lỗ ngay giữa.

2. Một mình. Từ ngày đến đây thì làm gì cũng một mình. Người cho có lòng mà người nhận không muốn thì cũng rất trái ngang.

3. Cắt tóc, hút thuốc, đi xăm. Nổi loạn, vẫn luôn muốn được nổi loạn một lần trong đời. Cuối cùng chỉ có thể cắt tóc, hút thuốc và xăm có lẽ sẽ bị nghiện nếu đã bắt đầu. Chỉ muốn nổi loạn, không muốn phá hỏng bản thân.

Tóc đang dài ra. Sự mềm mại của người con gái. Những đêm xưa tóc xõa dài trên gối, thật thơm. Tóc dài là sự nhẹ nhàng nữ tính của con gái, vấn vít khó quên. Cắt tóc ngắn, rất nhẹ, nhưng đôi khi cũng rất nặng nề. Người con gái cắt tóc ngắn rồi, không còn sự thướt tha như khi cúi đầu từng sợi tóc xõa che làm nụ cười như có như không, vẻ đẹp khiến người đàn ông muốn bảo vệ theo bản năng; thay vào đó tóc ngắn khiến cho bản năng mạnh mẽ của người con gái như được kích thích. Những người con gái tóc ngắn, nhìn từ phía sau, lúc nào cũng cảm thấy mạnh mẽ. Ót để lộ ra, người ta nói đó là nơi yếu nhất của con người. Cả bờ vai nhỏ, tấm lưng trống.

4. Trong lòng vẫn luôn chờ một ai đó đến gõ cửa. Nhưng cũng rất sợ sẽ là sói. Dù bản thân không phải là cừu. Thật kì lạ, dù biết sẽ tổn thương và bị tổn thương mà vẫn luôn khao khát được mở cửa thử một lần, nữa. Lúc nào cũng vậy, quá nôn nóng sẽ dẫn đến mù quáng. Bài học xưa đã có, sao còn chưa khôn?

5. Những dòng này, được viết vào một đêm mưa. Say trà, người lâng lâng giữa cảm giác buồn ngủ và cái se lạnh mưa khuya. Rồi ngày mai trời sẽ nắng hồng?