Tháng 04, chính thức hết mùa nóng để bước vào mùa nóng gần chết. Nóng đến nỗi đứa thích ngủ như mình cũng không ngủ được. Nửa đêm tỉnh giấc, gáy ướt đẫm mồ hôi, khe ngực và gấp tay cũng bắt đầu nổi mụn ửng đỏ vì dị ứng mồ hôi. Mình hiếm khi tỉnh giữa đêm, dạo này lại hay bị nên bỗng nhớ một câu trong tiểu thuyết đam mỹ diễm tình ngày xưa. "Bốn giờ sáng thức giấc, người em nhớ đến chính là người em yêu". Nhưng thực ra cũng không nhớ ai, chỉ thấy quá nóng mà thôi. Lâu lắm rồi mình không còn nhớ thương ai.
Mùa hè mới sang mà những cuộc chia ly đã bắt đầu. Trời đã nóng như vậy, sao nỡ để người mình yêu rơi những giọt nước mắt bỏng rát? Càng lớn càng không hiểu tiếng yêu. Cảm xúc là thứ gì đó rất trừu tượng, nhất thời và chủ quan, có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Mình từng đọc được rằng, khi người ta thích hay yêu một điều nào đó, phần lớn là do cảm quan bản thân nên nếu bắt họ nói ra một lý do cho sự yêu thích đó thì hầu hết đều là lời nói dối. Một thứ không biết rõ nguồn gốc, không có lập luận lý lẽ, thì cũng không thể đảm bảo được.
Năm nay trùng hợp bất ngờ mà nhiều người mình biết cùng tổ chức cưới hỏi. Người yêu cũ cũng bảo năm nay sẽ cưới. Ngày đó, khi được hỏi chừng nào đến lượt mình thì mới cảm thấy hóa ra mình đã không còn ở tuổi học cho giỏi cho ngoan nữa. Nhưng mình vẫn cảm thấy mình vẫn như năm mười sáu mười bảy, vẫn chỉ thích hạnh phúc tung bay chứ không màng đến trách nhiệm.
---
Mùa hè 2016 nắng chói chang nhưng tràn ngập tiếng cười. Là những đêm thức miệt mài cùng làm pitching, sống chết bên nhau, cảm giác được gắn kết vào một tập thể để vượt qua chông gai thật ra cũng không tệ.
Mùa hè 2016, người đàn ông lớn đưa mình chai nước ép, mắt không dám nhìn nhau. Tình cảm không nói nên lời, vụng về của người đàn ông lớn và ngây thơ vô tư của cô gái nhỏ. Hai ba giờ sáng vẫn mải miết nhắn tin chuyện của mình và chuyện của người.
Cuối mùa hè ấy, có một người đã nắm lấy tay mình.
---
Mùa hè 2016 nắng chói chang nhưng tràn ngập tiếng cười. Là những đêm thức miệt mài cùng làm pitching, sống chết bên nhau, cảm giác được gắn kết vào một tập thể để vượt qua chông gai thật ra cũng không tệ.
Mùa hè 2016, người đàn ông lớn đưa mình chai nước ép, mắt không dám nhìn nhau. Tình cảm không nói nên lời, vụng về của người đàn ông lớn và ngây thơ vô tư của cô gái nhỏ. Hai ba giờ sáng vẫn mải miết nhắn tin chuyện của mình và chuyện của người.
Cuối mùa hè ấy, có một người đã nắm lấy tay mình.
No comments:
Post a Comment